Bí mật của hạnh phúc
Xin chào, đã một thời gian rồi mình không quay lại với trang blog này và mình cũng bắt đầu nhớ các bạn rồi đây. Hôm nay mình đã có đủ thời gian và quyết tâm viết nốt bài blog này để phủi bụi và tâm sự với các bạn về cách mình nhìn nhận hạnh phúc. Cùng châm ly trà, bật tí nhạc lofi và bàn về hạnh phúc, theo cách nhìn của ABT nhé.
Định nghĩa về hạnh phúc của mỗi người rất khác nhau
Thử dành 1 phút nhìn xung quanh xem. Gần như mọi phương tiện truyền thông bằng cách này hay cách khác đều tìm cách vẽ nên khuôn mẫu về một cuộc sống hoàn hảo để kích thích bán hàng. Vô hình chung bạn dần tin rằng mua bột giặt ABBA thì áo sẽ sạch tinh tươm, gia đình hạnh phúc, người đời ngưỡng mộ. Hoặc nếu bạn uống Pepsi thì sẽ sáng bừng sức trẻ, bao ngầu, bao phong cách, v.v.

Bạn có để ý những thông điệp này vừa mới được phát trên TV hoặc màn hình Youtube của bạn khoảng vài phút trước, về việc bạn cần một chiếc laptop hay xe máy xịn, bạn cần mua iphone 3 mắt để bạn bè trầm trồ, và bạn cần đập hộp túi hiệu để thể hiện đẳng cấp?.
Định nghĩa về hạnh phúc của mỗi người rất khác nhau, và nên là như thế. Bản thân mình cũng từng vô thức đi theo những định nghĩa về hạnh phúc của người khác thay vì của chính bản thân mình. Cho đến khi mình tự lập hơn và dành thời gian ngồi xuống suy nghĩ về những thứ thật sự quan trọng với mình, thay vì phản chiếu nó qua lăng kính của người khác, của hàng xóm, của truyền thông, hay của anh marketer đang ngồi phòng điều hoà ở đâu đó. Mình tìm ra những giá trị mà mình muốn hướng tới, thay vì cảm thấy fomo (fear of missing out) khi không làm những thứ mà ai cũng làm.

Từ đó mình biết mình thích dành tiền bạc và thời gian cho những trải nghiệm thay vì đồ hiệu. Mình cảm thấy vui khi tham gia quyên góp và hoạt động cứu trợ động vật, mình thích nấu ăn, thích công nghệ, thích xem triển lãm về tương lai, v.v. Và mình định nghĩa hạnh phúc của mình từ góc nhìn của một cá nhân độc lập, để từ đó không bị ảnh hưởng quá nhiều từ môi trường xung quanh, từ sở thích và sắp đặt của người khác.
Mỗi người đều có định nghĩa hạnh phúc của riêng mình, dù lớn lao hay nhỏ bé, quan trọng nhất là biết rõ bạn cần gì, để rồi nỗ lực hết mình để mưu cầu hạnh phúc.

Hạnh phúc đối với bạn là gì? Comment ở bên dưới cho mình biết với nhé.
Hạnh phúc là thứ không thể sở hữu
Trong tuyên ngôn độc lập của Mỹ năm 1776, Thomas Jefferson liệt kê 3 quyền bất khả xâm phạm của con người là quyền được sống, tự do, và mưu cầu hạnh phúc. Mình rất thích cách dùng từ “mưu cầu” ở đây thay vì liệt kê hạnh phúc như một thứ có thể sở hữu. Vì hạnh phúc luôn chạy trước và yêu cầu bạn phải nỗ lực chơi trò đuổi bắt không ngừng với nó.

Nếu định nghĩa hạnh phúc của một vận động viên leo núi là chinh phục được đỉnh Fansipan. Anh ta sẽ rất hạnh phúc trong quá trình chuẩn bị, tập luyện ròng rã nhiều tháng trời để được lên đường. Dopamine (một chất dẫn truyền thần kinh liên quan tới tâm trạng) trong não của anh ta sẽ tiết ra ầm ầm trên đường leo núi. Nhưng khi đã chinh phục đỉnh núi thì cách anh ta nhìn Fansipan sẽ khác đi. Và anh ta muốn tìm đến một ngọn núi cao hơn, Himalayas chẳng hạn.
Trước đây mình từng mơ ước đạt được mức thu nhập A. Trong một khoảng thời gian dài mình nghĩ chỉ cần mình được trả mức lương đó một tháng thì coi như cuộc đời mình đã xong, mình sẽ hạnh phúc với mức lương đó mãi mãi, chẳng cần gì hơn. Cho đến khi mình vượt qua A và thấy nó cũng bình thường. Mình nhận ra điều này có 2 mặt tốt và xấu. Tốt là mình sẽ không sống mãi trong sự hài lòng và càng cố gắng hơn cho tham vọng tiếp theo, xấu là mình không cảm thấy hạnh phúc và biết ơn nhiều như mình nghĩ. Đó là lý do bạn cần quan tâm đến việc giữ sự cân bằng ở giữa các cảm xúc vì nếu không dành thời gian cho sự hài lòng và biết ơn, bạn sẽ chẳng có hạnh phúc để mà mưu cầu.
Hạnh phúc chỉ trọn vẹn khi bạn đã nỗ lực thật nhiều
Mạng xã hội chỉ có chỗ cho những hình ảnh hào nhoáng, giống như một sân khấu để trưng bày những thành quả. Còn những nỗ lực phía sau sân khấu đó thì không ai cho bạn thấy đâu, không phải vì họ không muốn, mà bởi vì đó là một chuỗi lặp đi lặp lại khô khan của việc tập luyện và làm việc liên tục. Và những thứ đó thì chán chết, nên nếu có up lên instagram thì cũng chẳng ai muốn xem.

Mình nhận ra rằng khi mình càng tránh né nỗi sợ, mình càng sợ hơn. Khi mình lo lắng qúa nhiều về ngoại hình, da mình nổi càng nhiều mụn. Mình càng sợ đau trong phòng tập, mình chẳng bao giờ tăng được cân hoặc giảm được mỡ. Mình càng ngại nói thẳng nói thật về cảm giác của mình cho ba mẹ, mình càng phải làm theo những điều mình không thích v.v.

Không phải ai cũng kiên trì với phòng gym vì việc tập luyện đòi hỏi kỉ luật khắc nghiệt, không phải ai cũng nói chuyện hay nếu không tập luyện hàng trăm, hàng ngàn giờ liền trước gương. Và chẳng phải bạn cũng đã trải qua 12 năm phổ thông, 4 năm đại học chỉ để được cầm tấm bằng cử nhân trên sân khấu vài phút đó sao?. Đâu có điều gì tốt đẹp mà nó tự động đến với bạn một cách dễ dàng.

Mình cảm thấy hài lòng với cuộc sống của mình, vì mình chấp nhận tất cả những điều chưa đẹp, chưa hay, chưa lấp lánh như một phần của quá trình. Và nếu hôm nay bạn đang cảm thấy nản lòng, hãy nhớ rằng hạnh phúc chỉ trọn vẹn khi bạn đã nỗ lực thật nhiều trước khi nhận được thành quả
